Mục tiêu của tất cả các công thức chống nắng là giữ an toàn cho làn da của chúng ta khỏi các tia UV gây tổn thương cho da. Nhưng điều quan trọng là bạn phải biết những gì bạn cần mua. Trong bài viết này, LVES sẽ giải thích sự khác biệt thực sự giữa kem chống nắng & kem chống nắng phổ rộng — và tại sao nó lại quan trọng.
1. Về cơ bản, kem chống nắng sẽ được da hấp thụ vào bên trong. Còn kem chống nắng phổ rộng sẽ nằm trên da. Kem chống nắng sẽ hấp thụ và phân tán ánh nắng mặt trời trước khi nó có thể xâm nhập vào da. Mặt khác, kem chống nắng phổ rộng thì lại nằm trên da và chặn tia nắng mặt trời bằng cách phản chiếu chúng. Mặc dù cả hai phương pháp đều cung cấp khả năng bảo vệ làn da nhưng các thành phần của chúng không giống nhau.
2. Nếu bạn đọc nhãn sau của kem chống nắng và kem chống nắng phổ rộng, bạn sẽ ngạc nhiên về sự khác biệt của chúng. Kem chống nắng phổ rộng thường có oxit kẽm và / hoặc titanium dioxide. Điều này cho phép nó trở thành rào cản vật lý giữa da và các tia có hại của mặt trời.
Trên thực tế, kem chống nắng phổ rộng hoạt động hiệu quả hơn kem chống nắng vì kẽm oxit và titanium dioxide hiện là những thành phần duy nhất đáp ứng các yêu cầu của Cơ quan Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ và được dán nhãn GRASE (Được công nhận là An toàn và Hiệu quả). Các thành phần hoạt tính trong kem chống nắng phổ rộng cũng được cho là an toàn và bảo vệ môi trường.
Trong khi đó, kem chống nắng có chứa các hóa chất như avobenzone, octocrylene, homosalate, octisalate, octinoxate và oxybenzone, và nhiều chất khác. Mặc dù chúng cung cấp khả năng bảo vệ làn da khỏi ánh nắng mặt trời, nhưng khoa học vẫn chưa xác nhận chúng có thể gây hại đến cơ thể chúng ta như thế nào nếu sử dụng thường xuyên. Ngoài ra, kem chống nắng cần được thoa lại thường xuyên hơn và cần nhiều thời gian hơn để thấm vào lỗ chân lông.
Bởi vì kem chống nắng không tạo ra một lá chắn vật lý, nó không có xu hướng cung cấp khả năng chống lại nhiều tình trạng do ánh nắng mặt trời gây ra như thay đổi sắc tố và bệnh rosacea so với kem chống nắng phổ rộng. Các thành phần chống nắng hóa học có nhiều khả năng gây ra dị ứng hơn là kẽm hoặc titanium.
3. Khi bạn sử dụng kem chống nắng phổ rộng (Sunblock) hoặc kem chống nắng khoáng chất (Mineral Sunscreen), bạn sẽ nhận ra việc muốn nó thẩm thấu vào da sẽ khó hơn kem chống nắng (Sunscreen) — nếu không muốn nói là không thể. Lí do là các thành phần trong kem chống nắng phổ rộng tạo ra một công thức đậm đặc để cung cấp hàng rào vật lý cần thiết. Điều này có thể gây khó chịu với người mới sử dụng.
4. Thuật ngữ kem chống nắng phổ rộng (Sunblock) không còn được Cục quản lý Thực phẩm & Dược phẩm Hoa Kỳ FDA cho phép sử dụng. Ngay cả khi kem chống nắng phổ rộng hiệu quả hơn về thành phần và công dụng, bạn sẽ không thể tìm thấy các sản phẩm sử dụng thuật ngữ này trên nhãn của họ.
FDA đã cấm sử dụng từ “sunblock” vào năm 2013 vì cho rằng cụm từ này mang lại cảm giác an toàn 100% cho người tiêu dùng khi ở ngoài trời. Theo lý luận của họ, các chế phẩm bôi ngoài da có thể giúp bảo vệ bạn khỏi tác hại của tia cực tím. Tuy nhiên, không gì có thể ngăn chặn hoàn toàn ánh nắng mặt trời. Do đó, FDA đã loại bỏ thuật ngữ này & nó không còn được phép sử dụng trên nhãn sản phẩm đã được phê duyệt.
5. Vì mục 4, nên mọi sản phẩm kem chống nắng ngày nay chỉ được sử dụng thuật ngữ “sunscreen”. Để tìm một loại kem chống nắng phổ rộng “sunblock”, hãy tham khảo nhãn phía sau và tìm đúng thành phần oxit kẽm và/hoặc titanium dioxide. Khi bạn phát hiện ra một hoặc cả hai thành phần đó, hãy kiểm tra mặt trước sản phẩm đó ít nhất là SPF 30 trở lên. Ngoài ra, bạn cũng có thể tìm các từ khóa như phổ rộng (broad-spectrum – có khả năng bảo vệ da khỏi tia UVA và UVB) và chống nước (water-resistant – có hiệu quả từ 40 đến 80 phút dưới nước trước khi bạn cần thoa lại).
Nếu bạn cần đội ngũ LVES hỗ trợ. Chúng tôi luôn ở đây! Số điện thoại 0888876538 cũng nên nằm trong danh bạ của bạn vì nó thực sự hữu ích.